Diễn đàn Bùm Chéo Hội . Nơi cảm xúc thăng hoa
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Diễn đàn Bùm Chéo Hội . Nơi cảm xúc thăng hoa

Hội những người thích chơi hơn thích học
 
Trang ChínhPortalGalleryLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Latest topics
» fafasfafgafeafnoiqjfiowjefojqfe
*Cuộc sống! I_icon_minitimeTue Aug 09, 2011 4:09 pm by Admin

» Khi trái tim không còn giành cho nhau
*Cuộc sống! I_icon_minitimeFri Apr 15, 2011 9:42 pm by Admin

» *Tôi kỉ niệm 1 tình yêu đã chết.
*Cuộc sống! I_icon_minitimeMon Apr 11, 2011 9:54 pm by Admin

» dadrffafga
*Cuộc sống! I_icon_minitimeSun Apr 10, 2011 12:45 pm by Admin

» *Cuộc sống!
*Cuộc sống! I_icon_minitimeFri Apr 01, 2011 8:23 pm by Admin

» Chatter 1 ................................................................
*Cuộc sống! I_icon_minitimeSat Sep 18, 2010 12:40 pm by Admin

» Nhữg ent hay :"> fần 2 ^^~
*Cuộc sống! I_icon_minitimeMon Aug 16, 2010 9:34 pm by Admin

» dnasdnnwndawnidninawf
*Cuộc sống! I_icon_minitimeWed Jul 14, 2010 11:18 am by Admin

» affffffffffffff
*Cuộc sống! I_icon_minitimeWed Jan 27, 2010 4:04 pm by Admin

Navigation
 Portal
 Diễn Đàn
 Thành viên
 Lý lịch
 Trợ giúp
 Tìm kiếm
Diễn Đàn
Affiliates
free forum

Top posters
Admin
*Cuộc sống! I_vote_lcap*Cuộc sống! I_voting_bar*Cuộc sống! I_vote_rcap 
Nhóc Kiến Kute
*Cuộc sống! I_vote_lcap*Cuộc sống! I_voting_bar*Cuộc sống! I_vote_rcap 
pÉchẢnh
*Cuộc sống! I_vote_lcap*Cuộc sống! I_voting_bar*Cuộc sống! I_vote_rcap 
pÔg_kUte
*Cuộc sống! I_vote_lcap*Cuộc sống! I_voting_bar*Cuộc sống! I_vote_rcap 
Diễn Đàn

 

 *Cuộc sống!

Go down 
Tác giảThông điệp
Admin
Admin
Admin


Tổng số bài gửi : 235
Registration date : 06/11/2008

*Cuộc sống! Empty
Bài gửiTiêu đề: *Cuộc sống!   *Cuộc sống! I_icon_minitimeThu Mar 31, 2011 10:00 pm

*Tôi không nhớ rõ bố mẹ tôi cãi nhau bao nhiêu lần. Khi tôi còn rất nhỏ, bố tôi nghiện rượu. Uống say rồi lại đánh đập mẹ tôi. Tôi còn nhớ như in cái hình ảnh bố tôi đánh mẹ tôi đến chảy máu đầu. Lúc ấy, tôi chỉ biết khóc vì tôi còn quá nhỏ để có thể ngăn được bố.

Năm tôi vào cấp 1, bố tôi hết nghiện rượu, ông bỏ luôn cả thuốc lá. Tôi cảm thấy vui! Nhưng cái năm tôi vào cấp 1 lại là năm đầy buồn tủi và bi thương nhất. Trong mắt những đứa bạn cùng lớp, tôi là 1 kẻ lập dị. Tôi ít cười, ít nói, giờ ra chơi chỉ toàn đi quanh sân trường và hát vu vơ. Lũ bạn lớp tôi trêu tôi, tôi chỉ biết câm lặng mà chịu đựng. Và 5 năm năm học cấp 1, tôi bị bạn bè xa lánh. Không tiếp xúc. Không cười đùa. Tôi nhớ nhất cái lần khi tôi học lớp 3, bọn con trai đổ thừa tôi vì tội xô bạn. Cô giáo đã mắng tôi rất nhiều. Tôi đã khóc và biện minh cho chính mình nhưng không ai nghe tôi cả! Tôi chỉ biết khóc thôi.

Từ cái năm cấp 1 ấy, tôi càng thu hẹp mình như con rùa rụt đầu vào cái mai của nó. Xung quanh tôi chỉ toàn bóng tối. Tôi đã cố vươn mình ra ánh sáng, nhưng cái ánh sáng ấy lại làm tôi cảm thấy ái ngại. Chỉ đơn giản là tôi sợ...

Lên cấp 2, tôi học chung trường với 1 cô bạn thân chung xóm. Phải nói là chúng tôi rất thân! Dường như mọi mặc cảm xung quanh tôi bị xóa bỏ. Tôi bắt đầu có nhiều bạn hơn. Nhưng lại là những người bạn xấu. Tôi bắt đầu ăn chơi, bắt đầu chìm trong những cuộc ăn chơi xa xỉ. Bạn đang thắc mắc vì sao bố mẹ tôi không nhắc nhở ư? Vì đồng tiền nuôi sống 4 cái miệng đói của chúng tôi làm ông bà luôn bận rộn và mệt mỏi. Họ không có thời gian chăm chút cho tôi.

Lên lớp 7, tôi quen 1 người đồng tính còn gọi là les. Kể từ đó, đời tôi chuyển sang trang mới. Người tình của tôi cung phụng cho tôi tất cả. Từ tiền bạc, ăn uống đến quần áo điện thoại, tôi như 1 bà hoàng. Điện thoại - tôi đổi liên tục. Áo quần - tôi mua liên tiếp . Giày dép - vứt bỏ triền miên. Và đồng tiền làm tôi mù quáng. Tôi trở thành con người mưu mô và trong đầu luôn đầy những toan tính. Đời tôi chuyển sang trang mới trong vòng 2 năm. Đến năm lớp 9, người tình của tôi rời bỏ tôi. Tôi sực tỉnh ngộ. Tôi đang làm gì thế này? Thật ngu ngốc. Tôi đâm đầu vào học như điên. Học như bao giờ được học. Chuẩn bị cho kì thi chuyển cấp sắp tới. Tôi bắt đầu nghĩ về quá khứ, bắt đầu nghĩ về những việc mình đã làm. Thật tàn nhẫn! Và năm lớp 9, tôi bắt đầu biết yêu.

Tôi yêu anh chàng học trường đại học thủy sản. Anh ta 21 tuổi, tôi chỉ 15 tuổi thôi. Thật buồn cười! Nhưng nhờ cái thể xác tôi khá chuẩn nên bạn anh ta cứ nghĩ tôi đã 18 tuổi. Tôi yêu anh chàng đến ngu muội. Yêu đến mù quáng, ngây dại. Ví anh ta như 1 liều thuốc phiện nếu không có, tôi sẽ chết....

Và cái gì đến cũng phải đến. Tôi trao cái người ta gọi là thứ ngàn vàng của đời con gái. Nghe thật buồn cười. Nhưng khi ấy, tôi chỉ nghĩ đó là thứ khi yêu cần phải có. Năm 15 tuổi, tôi chính thức trở thành đàn bà. Tôi trở thành đàn bà nhưng không già dặn như những người đàn lớn tuổi. Tôi vẫn ngây ngô và dại khờ. Nhưng khi anh chàng ấy bỏ tôi mà đi với 1 đứa con gái khác, tôi mới nhận ra 1 điều :" Đừng cho đi để rồi nhận ra đòi lại rất khó". Tôi chết trong tuyệt vọng. Chết trong nỗi cô đơn và những nỗi nhớ cào xé con tim tôi. Nhìn tôi chã khác nào là người nghiện cả. Quằn quại đến vật vã. Bao nhiêu sự hận thù, đau đón đều trút dồn lên những thằng đàn ông khác. Tôi thường vào những quán bar, uống thật say cho đến khi nào 1 thằng đàn ông lạ đến trả tiền rượu và đưa tôi vào khách sạn. Khi xong việc, tôi và hắn ta không bao giờ làm phiền nhau nữa. Đó là tình 1 đêm. Và đó là cách tôi trả thù đời!!

Thi chuyển cấp, tôi không đủ điểm vào trường công. Tôi nản. Tôi chán. Bố mẹ tôi đã khóc trước mặt tôi, tôi bỏ nhà đi. Lang thang khắp phố phường. Đời thật vô vị. Đời thật buồn chán. Tôi đã khóc rất nhiều. Từ ngày hôm đó, bố mẹ tôi không quan tâm gì đến tôi nữa. Nói cách khác, họ mặc kệ tôi. Ấy thế tôi làm những trò đáng khinh bỉ để kiếm tiền nuôi sống bản thân. Tôi chìm trong những viên thuốc lắc, những ly rượu và những trò đồi bại trên giường.
Về Đầu Trang Go down
https://bumcheohoi.forumvi.com
Admin
Admin
Admin


Tổng số bài gửi : 235
Registration date : 06/11/2008

*Cuộc sống! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: *Cuộc sống!   *Cuộc sống! I_icon_minitimeFri Apr 01, 2011 8:23 pm

Tôi sống thực dụng hơn 3 năm trời. Năm tôi 18 tuổi, cái tuổi đẹp nhất của 1 đời người. Tôi thực dụng với mùi đàn ông, mùi rượu bia và mùi thuốc lá. Bây giờ tôi mới nhận ra những người bạn của tôi bấy lâu nay đã rời xa tôi khi nào không hay. Bọn chúng rời xa tôi thật nhanh chóng. Không những ngoảnh mặt bỏ rơi tôi mà chúng còn dành cho tôi những lời nói độc mồm độc miệng. Ừ! Đúng rồi. Cuộc sống luôn làm ta bất ngờ. Tôi bất cần chúng nó. Không có chúng nó tôi vẫn sống.

3 năm sau... Vào ngày sinh nhật của tôi, tôi nhận được những cái ôm từ những gã đàn ông đã từng lên giường với tôi. Đó là món quà. Tôi nhận được những đồng tiền bo của 1 con đĩ chuyên nghiệp. Đó là món quà. Tôi còn nhận được những lời chữi mắng không thương tiếc của bọn đàn ông khi tôi phục vụ không chu đáo nữa. Cũng coi như là 1 món quà. Sinh nhật tôi - mình tôi biết. Có lẽ thế. Rồi bỗng nhiên, tôi mang thai!!!! Tôi mang thai ư? Cha đứa bé là ai??? Làm sao tôi biết được.. Tôi phải phá nó! Không thể nó ra đời được. Không thể và không thể. Nhưng dường như ông trời không cho phép tôi làm điều đó. Nếu tôi phá thai, tôi sẽ vô sinh sau này. Và tôi tin rằng tương lai tôi sẽ có người đàn ông của riêng tôi. Thế tôi đành giữ đứa con của mình. Đứa con duy nhất của tôi...

9 tháng 10 ngày....

Tôi sinh 1 đứa bé trai. Nó kháu khỉnh và đáng yêu làm sao! Nhưng tôi vẫn không nhận ra được nét giống trên khuôn mặt của nó là của người đàn ông nào. Cũng phải thôi, vì tôi đã trải qua rất rất nhiều đàn ông. Rất nhiều!
Có đứa bé, tôi trở nên khó khăn trong kinh tế. Tôi ít ăn uống và không đủ sữa nuôi thằng bé, chỉ biết nhìn thằng bé khóc vì đói sữa. Tôi thương nó vô cùng. Yêu nó hơn sinh mạng của mình. Hên trong khu xóm có bà cô đang sinh con nên đành phải cho thằng bé bú nhờ. Tôi thấy tôi là 1 bà mẹ tồi!!

Nhiều năm sau đó, khi thằng bé đang dần dần lớn lên. Nó luôn hỏi bố nó là ai? Nhưng câu trả lời thì chỉ là sự im lặng của tôi mà thôi. Nhiều năm sau, nhiều gã đàn ông theo đuổi tôi. Họ thường tặng tôi những bó hoa. Giàu thì nhẫn. Khá giả thì hoa. Thế thôi! Nhưng trái tim tôi trở nên băng giá, không thể tan chảy trước những lời mật ngọt kia nữa rồi. Nhưng rồi chỉ 1 buổi gặp gỡ nói chuyện thẳng thắn, tất cả đều rời xa tôi.

-Anh yêu em. Và chúng ta sẽ cưới nhau. Chúng ta sẽ có con...
-Thế anh yêu em ngay cả khi em có đứa con 5 tuổi?


Tôi nhận được sự im lặng và quay lưng đi!

- Chúng mình cưới nhau em nhé?
-Cưới em ngay cả khi em đang có 1 bé trai 5 tuổi?

Tôi nhận được sự im lặng và cái ngoảnh mặt lắc đầu ngán ngẩm!

Đó là bản tính của đàn ông. Họ ích kỉ và đầy tham vọng. Họ sợ gì? Sợ mang tiếng có người vợ lăng loàn ư? Hay sợ thằng bé sẽ ăn hết gia tài của họ?
Tôi hoàn toàn không tin tưởng vào đàn ông nữa. Nói cách khác TÔI SỢ HỌ!!


Về Đầu Trang Go down
https://bumcheohoi.forumvi.com
 
*Cuộc sống!
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Trang lựu đạn fần 1 - cuộc nc uf P~ w Trag =) =)
» Trang lựu đạn fần 4 - cuộc nc uf Ú w Trag =) =) =)
» Trang lựu đạn fần 6 - cuộc nc uf Ú w Trag =) =) =)

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn đàn Bùm Chéo Hội . Nơi cảm xúc thăng hoa  :: Đọc truyện :: Truyện tình cảm-
Chuyển đến